Xuân về xóm trọ

VTV9.vtv.vn - Không khí xuân rộn ràng dường như len lỏi đến khắp mọi nơi. Nhưng trong những xóm trọ nghèo giữa lòng thành phố Hồ Chí Minh, vẫn có những con người ngày đêm miệt mài mưu sinh, âm thầm gói ghém nỗi nhớ quê vào từng công việc thường nhật.
Những gia đình từ An Giang, Đồng Tháp đã gắn bó với nghề bện dây thừng như một sợi dây kết nối họ với cuộc sống mưu sinh nơi thành thị. Họ chọn ở lại thành phố, chấp nhận xa quê, xa gia đình trong dịp Tết chỉ để đổi lấy một chút kinh tế ổn định hơn. Và trong xóm trọ ấy, có những chiều cuối năm, một mâm cơm tất niên giản dị đã được bày ra.
Không có bánh tét, không có dưa hành, nhưng thay vào đó là sự sẻ chia, là tình cảm cộng đồng giúp họ vượt qua những thiếu thốn, nhớ nhung và khẳng định một điều: Dù khó khăn, Tết vẫn luôn là Tết.
Chiều cuối năm của những người làm nghề bện dây thừng ở phường Bình Hưng Hoà, Quận Bình Tân. Không khí rộn ràng của tết dường như chỉ có mặt ở ngoài kia. Còn, trong xóm trọ nhỏ này, những vắng lặng như mang nỗi nhớ nhà len lỏi từng ngóc ngách. Mỗi cuộc gọi điện thoại về quê là một lần ông Mót phải dặn mình kìm nén cảm xúc. Nơi vợ chồng ông sống, không có mùi hương của bánh tét. Chỉ có mùi nhớ nhà.

Giống như vợ chồng ông Mót, nhiều gia đình làm nghề bện dây ở An Giang, Đồng Tháp đã dắt diu nhau lên thành phố Hồ Chí Minh, nhận gia công có các xưởng lớn. Xóm trọ này là nơi 9 hộ dân cùng góp tiền thuê đất để tá tục và làm nghề. Nhiều cái tết họ không thể về nhà.
Nhiều người nói rằng, nghề của họ là kéo căng những sợi dây nhỏ xíu và bện chúng lại với nhau. Áp lực cơm áo cũng kéo họ rời khỏi quê hương và rồi gắn bó bền chặt với nhau, trong xóm trọ nhỏ này, giữa thành phố rộng lớn. Chiều cuối năm, xóm trọ có một bữa cơm tất niên chung. Mâm cơm không đủ đầy, nhưng chứa chan những ánh mắt cảm thông. Mâm cơm là nơi để nói chuyện. Để kể về năm qua. Để cười, để khóc. Để nhắc nhau rằng, dù không thể về nhà, Tết vẫn là Tết.
Những sợi dây bé xíu vẫn được bện vào nhau trong những ngày tết, giống như cách mà người dân ở xóm trọ nghèo này tìm thấy và gắn bó với nhau giữa thành phố xa lạ, tìm thấy một lý do để mỉm cười. Những con người ở lại không mong gì nhiều. Chỉ mong có một nơi để bám víu. Một ai đó để sẻ chia. Họ không gọi đó là hạnh phúc. Nhưng nó giúp họ bước tiếp bằng cách chắt chiu cảm giác ấm áp của tình người. Và, họ gọi đó là Tết.
Cùng chuyên mục
Nỗi lo lũ quét mất rừng
Không chỉ gây nguy hiểm trên biển, trên đất liền,, mà những tháng mưa bão này cũng luôn mang đến nỗi phập phồng lo sợ cho người dân sống ở khu vực miề ...
thứ ba, 7/10/2025
Lao động tự do hưởng trợ cấp thai sản BHXH
Cùng với việc xem xét điều chỉnh chính sách thuế thu nhập cá nhân để giảm bớt gánh nặng cho người dân, nhiều chính sách an sinh xã hội mới cũng đang đ ...
thứ ba, 7/10/2025
Nông dân làm du lịch mùa nước nổi
Miền Tây đang vào mùa nước nổi mùa đẹp nhất trong năm. Không chỉ mưu sinh bằng nghề đánh bắt, bà con nông dân nay còn biết biến mùa nước nổi thành cơ ...
thứ ba, 7/10/2025
Lan tỏa ứng dụng cảnh báo khẩn cấp an ninh, trật tự
Bên cạnh đề cao cảnh giác khi phát hiện các nghi vấn lừa đảo hay muốn trình báo các sự vụ khác như: sự cố an ninh, tai nạn hay tình huống khẩn cấp, n ...
thứ ba, 7/10/2025
Dự án thiện nguyện lan tỏa tri thức
Thị trường lao động ngày càng cạnh tranh hơn. Do đó, mỗi cơ hội tiếp cận tri thức, mỗi kỹ năng mới được trang bị sớm đều có thể trở thành một tấm vé t ...
thứ ba, 7/10/2025
Khẩn trương di dời người dân khỏi vùng sạt lở
Tại tỉnh Lào Cai, sau bão số 10, có tới 60 điểm sạt lở gây nguy hiểm cho người dân xã Tả Phìn nằm trên quốc lộ 4D, đây là một trong những tuyến quốc l ...
thứ ba, 7/10/2025